Thuở hoa niên tinh khôi như một trang giấy trắng, vì một nét mực mà vẽ nên ước vọng của bản thân. Trong trái tim là nhiệt huyết căng tràn, là bài ca chứa đầy hi vọng về viễn cảnh tươi đẹp của tương lai.
Nhưng trong một thời khắc đối diện với hiện thực, giấy mực thấm đẫm những giọt nước mắt, những đắng cay tủi hờn trên hành trình gian nan đến với ước mơ. Bởi có hạnh phúc nào mà không có đớn đau, có trái ngọt nào bỗng nhiên xuất hiện mà không cần cố gắng.
Chúng ta cũng như những chiếc thuyền nhỏ, lúc bình lặng ngắm mây trời xanh biếc, cũng có lúc phải trải qua giông bão giữa biển khơi. Biết rằng khó khăn luôn chực chờ quật ngã phía trước, mong bạn sẽ vẫn khắc ghi lí tưởng ban đầu.
Đời người là một bản trường ca bi tráng, thăng trầm biến chuyển là điều không thể tránh khỏi. Chỉ cần bạn không bỏ cuộc, ôm ấp những tia hi vọng cuối cùng mà tiến về phía trước, trời xanh nhất định sẽ không phụ lòng bạn.

Một mai giông bão đi qua, nắng sẽ đem ánh sáng dẫn bạn đến vùng đất hứa ước nguyện bấy lâu. Cầu chúc cho bạn giữa mê cung của tuyệt vọng vẫn tin tưởng, hướng về lý tưởng thuở đầu. Đó sẽ là nguồn sáng soi chiếu bạn giữa đêm đông mờ mịt và là trái ngọt vào ngày xuân xanh.